TÔN TRỌNG

Có hai hình thức tôn trọng. Hình thức đầu tiên là bạn được tôn trọng bởi địa vị, danh tiếng hay tiền bạc của bản thân. Sự tôn trọng này không bền. Nó có thể bị mất đi một khi bạn không còn của cải hay vị thế. Hình thức thứ hai là bạn được tôn trọng bởi nụ cười và những phẩm chất tốt đẹp của mình như trung thực, tử tế, cam kết và kiên nhẫn. Không ai có thể lấy mất sự tôn trọng này.

Khi bạn càng ít dính mắc vào những đức hạnh của mình, bạn càng có nhiều lòng tự trọng. Khi bạn bám chấp vào chúng, bạn coi thường người khác và sau đó thì những tính tốt này dần biến mất. Không gắn kết bản thân với phẩm chất tốt mang đến sự tự tôn cao nhất.

Cái tôi thường hay bị nhầm với lòng tự trọng. Cái tôi cần ai đó để so sánh, nhưng tự trọng là tự tin vào chính mình. Ví dụ như một người đàn ông nói rằng bản thân giỏi về toán học hay địa lý thì có sự tự trọng. Nhưng nói rằng “tôi giỏi hơn bạn” thì lại là cái tôi.

Cái tôi đơn giản là thiếu tôn trọng chính bản thân mình.

Cái tôi của bản thân thường làm bạn bực bội, nhưng nếu có lòng tự trọng thì bạn sẽ không bị lay chuyển bởi ngoại cảnh. Với lòng tự trọng, mọi thứ là một trò chơi, thắng hay thua đều không quan trọng, mọi bước đi là niềm vui và mỗi bước tiến là sự chung vui. Với lòng tự trọng, bạn đơn giản nhận ra bản thân đã có điều đó.


GURU DEV SRI SRI RAVI SHANKAR

Trích: Ngợi Ca Tình Yêu Thương; Nguyên tác: The Art of Living; Bill Hayden và Anne Elixhauser biên tập; Người dịch: Thảo Trần; NXB. Hà Nội; Công ty CP Sách Thái Hà, 2022

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *